Tác phẩm: Độc Sủng Thành Hôn
Tác giả: Mộng Tiêu Nhị
Văn án
Cô yêu mọi thứ của anh, nhưng yêu nhất là đôi tay của anh. Đôi tay này từng ôm cô, cũng từng đánh cô. Từng thay cô viết bài tập Ngữ văn, từng sửa đề Vật lý sai. Vì cô mà anh đánh đàn dương cầm, vì cô mà anh đánh trống. Đã từng đưa cô đua xe, cõng cô đi qua vô số con đường. Đeo nhẫn lên tay cô, vén chiếc khăn che đầu của cô lên. Tuổi trẻ đã từng tùy ý khoe khoang, nhưng bây giờ anh sống bình thản và ấm áp, và anh vẫn luôn ở đây, từ đầu đến cuối.
Đào Nhiên là một người mù màu, thế giới xung quanh cô chỉ có màu trắng và đen. Nhưng anh lại là một ngoại lệ. Anh cao lãnh, phúc hắc và cưng chiều cô đến mức không thể tả. Khi cô nhìn thấy anh, thế giới trắng đen của cô trở nên xinh đẹp hơn.
Bình luận